Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

NỖI OÁN HỜN CỦA CHÚ GÀ TRỐNG



(Con Chó , con Gà nở giết sao ?
Chúng giúp cho ta nhiều biết bao
Gà khuya inh ỏi kêu người dậy
Chó sủa giữ cho trộm khỏi vào)

Ta oai dũng giữa ba quân tướng sỹ
Ta uy - nghi lẫm - liệt giữa triều - đình
Trước địch quân ta thét thật oai linh
Giương nanh vuốt phất cờ không lùi bước
Ta hào phóng với dáng hồng tha - thướt
Ta tuyệt vời cung cấm Hậu - Ái - Khanh
Đã bao phen ta đắp lũy xây thành
Tung đôi cánh thét gào mây , réo gió
Nay ta bị người đời giam giữ đó
Thôi hết rồi thời oanh - liệt vàng son
Thương giang sơn ta nhớ quá , nước non
Hỡi ! Triều đại bao trung thành ái quốc
Ôi ! Còn đâu lời hùng hồn cao vút
Giữa sa trường ta thao túng địch quân
Với chiến công cờ hoa nở tưng bừng
Dòng Kê tộc tôn sùng ta Thần - Thánh
Trong ngục thất giọt lệ sầu lóng lánh
Thương giống dòng ta bôi nhọ sử xanh
Đành lòng thôi ! Ta xếp vó tung hoành
Đầu đài sẽ hành hình ta mai mốt
Người độc ác tìm búa , liềm , dao tốt
Lột Vũ bào cứa cổ máu trào tuôn
Rồi họ sẽ phân ta ra đoạn vụn
Ướp tỏi , hành , tiêu , ớt bỏ nồi chiên
Thịt xương ta thành món nhậu thần tiên
Người khoái khẩu không một lời thương tiếc
Nguy hiểm đến cho đời ta , ta biết . . .
Nhưng mặc nhiên chẳng một chút than phiền
Cuộc đời ta qua bao lần nguy biến
Nên thác , còn tù , tội vẫn ngang nhiên
Quyết không xin không cúi lạy Phật - Tiên
Làm như thế còn chi dòng bách chiến
Đã mang danh vật sinh trên trái đất
Đầu ngẫng cao gối thẳng sống trung thần
Đây tâm thư ta để lại Kê dân
Hòa huyết lệ ghi ngày ta thất trận


Hà Hoàng Vĩnh Lạc

2 nhận xét:

  1. Bài thơ hay chúc anh trọn niềm vui trên blog ,chúc anh thêm nhiều sáng tác và nhiều kỷ niệm khó phai

    Trả lờiXóa
  2. Nhân cách hóa con gà trống rất hay đó anh.

    Trả lờiXóa