Căn gát nhỏ đêm qua có gã si tình hăm
hở
Dệt tình yêu bằng những trái mộng trái
mơ
Với người xưa lòng quyết thề nguyện đợi
chờ
Xây tổ ấm bằng khối tình nồng muôn thuở
Một ngày mới , một ngày vui đầy rạng rỡ
Của gã tình si nên gã viết thành thơ
Gã cứ nôn nao , mong ngóng lẫn đợi chờ
Vầng dương xuống để cho ngày dài tắt
thở
Ngày tắt thở đến rồi gã tình si mừng rỡ
Đón tình nhân từ muôn kiếp đã đợi chờ.
. .
Nhưng ơ hơ ! người muôn kiếp quá hững
hờ
Để cho gã tình si tủi buồn bở ngỡ
Quặn thắt lòng sầu muộn kiếp bơ vơ
Căn gát nhỏ đêm nay có gã thất tình
than thở
Hận cuộc đời , sợ những trái mộng ,
trái mơ
Sợ thế nhân bảo rằng " Thương nhớ
đợi chờ "
Sợ ánh mắt nhìn nhau cho hẹn thề rạng
rỡ
Sợ cả cung đàn dìu dặt vạn tiếng tơ
Nên gã thất tình đêm nay viết bài thơ
. . .
Bài thơ " HẬN " thế đời lưu
muôn thuở
HÀ HOÀNG VĨNH LẠC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét