Đến Hà Tiên xứ trời mây thơ mộng
Tôi đã vượt qua bao nhiêu rừng đước
Vượt qua bao nhiêu biển nước mênh mông
Vượt qua bao nhiêu cánh đồng thật rộng
Để nghe phà Mỹ Thuận gọi nhau qua
Nghe tiếng rao cô bán hàng trên bến
Quít , cam này ngọt giọng khách phương
xa
Đêm mưa to trên đường về Rạch Giá
Cô em ngồi kề kêu khẽ " Lạnh thấm
da "
Bến xe Lạc Hồng đêm nay đông quá
Cô em lạc loài mắt giống nai tơ
Ngọn đèn đêm không tõ chiếc bóng già
Ông , bà cụ lưng khòm tay chống gậy
Mắt mõi mòn đứng đấy tự đầu hôm
Thằng bé con với dáng dấp gầy còm
Cao giọng hát xin đồng tiền độ nhật
Cô em gái kể chuyện chồng vừa mất
Mấy bác tài đang say rượu ngất ngư
Đêm qua mau bóng tối cũng tạ từ
Tôi lần bước về bến đò thị xã
Tàu rời bến vẫy tay chào từ giã
Xuôi dòng sông tôi thẳng tiến Hà Tiên
Nước với sông , kìa sông nước nối liền
Tàu nhả khói đì đùng như pháo nỗ
Một cơn lốc xoáy vào tàu tàn bạo
Người cười đùa la hét hỗn loạn nhau
Rồi Tri Tôn cũng lùi lại đằng sau
Vầng dương xuống với ánh vàng thoi
thóp
Tiếng chưởi bới , hành trang người gom
góp
Chợ Tròn chiều nhộn nhịp khách lại ,
qua
Trên bến sông bao màu sắc lụa là
Nghìn sao rụng vào mắt ngà , mặt ngọc
Ta giữ mãi trong buồng tim , khối óc
Dáng " Nắng chiều " gió gọi
tóc mây bay
Có ngờ đâu ? Ta lưu lạc phương này
Miền đất hứa hẹn thề non biển cạn
Cảnh thơ mộng nước , trời , mây lai
láng
Đêm Hà Tiên sông biển tắm chị Hằng
Tận đằng xa chớp chớp ngọn hải đăng
Chuông vọng lại từ non chùa thạch động
Ta đang đứng giữa không gian cao rộng
Hồn chơi vơi theo gió lông giang hà
Trong phút giây quên cuộc đời nghiệt
ngã
Hiện thực về ta uống chén men ưu
Hà Tiên ơi ! Vẫn phố đèn hoa lựu
Biết đêm nay lữ khách nhớ quê nhà ?
Mây gần ta nhẽo từng giọt sương sa
Cô đọng lại trong đời bao nỗi nhớ
- Những ngày tìm đương vượt biển
Thị tứ Kiên Lương , chợ Tròn tháng
10-83
HÀ-HOÀNG-VĨNH-LẠC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét