( Thương tặng người Em Gái nhỏ phố Đà
)
Nhớ ngày ấy em về chơi thôn Thạch
Anh mê man ngắm em đẹp như Tiên
Môi - Mắt em cười sao quá dịu hiền
Chưa hút thuốc mà anh thành chú nghiện
Em lần đến bên anh , em chỉ , chỉ . .
.
Cái ni nì , cái nớ , cái chi chi ?
Giọng em thanh anh lịm chết mất đi
Mắt trân tráo còn chi mà nói nữa
Em không giận cứ hồn nhiên hỏi miết
Anh bi bô ấp úng chẳng ra lời
Em bật cười nói " Răng lạ rứa trời
! "
Anh hoảng loạn mặt hừng hừng rực lửa
Tuổi mười bốn em nghịch chi , nghịch rứa
!
Tuổi mười lăm anh vừa thắm men tình
Bởi vì em , em quá sức xinh xinh
Cản sao nỗi con tim đang khao khát
Vùng dấu ái đã ngập chìm máu lửa
Em biệt vô âm tín ở thị thành
Anh thẫn thờ quanh quẩn chốn đồng xanh
Tìm trở lại tuổi tình vừa chớm nở
Năm ba bửa nhớ Mô - Tê - Răng - Rứa
Nhớ Hỉ - Nì - Hắn với lại Tau - Mi
Những ngày thơ theo chiến sự qua đi
Người thành thị còn về đây chi nữa
Rồi từ đó anh nhớ em từng bửa
Nhớ vô vàn vây bủa thịt da anh
Lòng hắt hiu chôn lấp mộng ngày xanh
Đường vô tưởng anh tìm em muôn hướng
Thị Tứ Hương - An 12 -01 - 1969
HÀ-HOÀNG-VĨNH-LẠC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét